Hạnh phúc bình yên của cặp vợ chồng lão nông bán kem ốc quế.
Ông Đỗ Mộng Điệp, 80 tuổi, quê Nha Trang, đã bán kem ở khu vực gần đường Nguyễn Hữu Cảnh, Ngô Tất Tố, Võ Duy Ninh, Q.Bình Thạnh suốt 32 năm. Ông nổi tiếng với hình ảnh và tiếng chuông leng keng, đặc biệt được trẻ em yêu mến vì kem ốc quế giá chỉ 3.000 đồng, rẻ nhất Sài Gòn. Ông thường bán kem cho học sinh trường tiểu học Cửu Long từ 8h sáng đến 11h, nghỉ trưa rồi tiếp tục từ 2h30 đến 6h chiều. Mỗi ngày, ông bán khoảng 3 kg kem, thu về khoảng 70.000 đồng. Khi về nhà, ông được hai chú chó của mình chào đón và mọi khoản lời ông đều đưa cho vợ, bà Nguyễn Thị Kim Vân, 70 tuổi, quê Quảng Ngãi. Bà luôn đứng đợi chồng về sau một ngày làm việc.
Hai vợ chồng sống trong căn nhà 17m2 ở Bình Thạnh, được chính quyền cho cách đây 10 năm. Bà Vân bị bệnh nặng, phải ngồi xe lăn, trong khi ông Điệp bán kem thu nhập thấp. Họ thường xuyên phải tiết kiệm, bữa ăn đạm bạc. Ông Điệp tự đi chợ hoặc nhờ người mua đồ, còn ông cố gắng làm việc giúp vợ bất cứ khi nào có thể.
Ông may mắn không mắc bệnh nặng, nên ở tuổi 80 vẫn còn sức bán kem. Bà Vân thường mua thuốc bổ cho ông, chủ yếu do hàng xóm tặng. Họ đã sống bên nhau trọn vẹn 40 năm, từ khi gặp nhau ở Nha Trang và kết hôn đơn giản rồi vào Sài Gòn lập nghiệp. Hiện tại, không còn người thân thích, ông bán kem còn bà bán vé số nuôi nhau. Khi bà không còn sức lao động, ông gắng gượng nuôi vợ. Dù đã gần nửa thế kỷ bên nhau, họ không có con cái, cuộc sống cô quạnh. Hai vợ chồng nuôi hai con chó làm niềm vui và thường kể chuyện cho nhau, xưng hô ngọt ngào dù đã già.
Bà Vân cười nói rằng họ gọi nhau như vậy vì quá thương nhau. Khoảng 2h sau, ông thức dậy chuẩn bị đi bán kem. Ông bắt đầu nghề này khi tình cờ thấy chiếc xe kem cũ trong vựa ve chai và quyết định sửa lại. Ông tìm nguồn kem và bắt đầu bán kem dạo. Trước khi đi, vợ ông luôn dặn dò ông giữ gìn sức khỏe và về sớm. Ông cũng vuốt ve hai con cún cưng và thỉnh thoảng cho chúng ăn kem. Chiếc xe kem đã mang lại thu nhập chính cho ông, giúp ông chữa bệnh cho vợ. Ngày nào ông cũng bán kem, nhưng khi mệt hoặc bán hết sớm, ông lại dắt vợ đi dạo quanh xóm để bà không buồn chán và tập đi, tránh bị teo chân.
Bà Vân nhiều lần đề nghị chồng cho bà ngồi xe lăn đi bán vé số để phụ giúp, nhưng ông không đồng ý vì lo bà sức khỏe yếu và mắt kém. Ông Điệp luôn gửi tiền bán kem cho bà, còn bà cũng cho ông vài chục để ông nhâm nhi cà phê và thuốc lá, sở thích của ông. Dù không có con cái, tình cảm của họ vẫn bền chặt. Thỉnh thoảng, họ cùng ôm nhau khóc vì nỗi cô đơn. Bà Vân chỉ mong hai vợ chồng sống hạnh phúc đến cuối đời.



















Source: https://afamily.vn/hanh-phuc-em-dem-cua-vo-chong-ong-lao-ban-kem-oc-que-20151031013430546.chn